Nhật Ký Kid Trekkers

Sau khi di chuyển khoảng hai giờ đồng hồ thì không còn đường nữa, một loạt cây và đá xô đã xoá sạch lối đi. Máy đo độ cao chỉ cao độ 830m, đỉnh núi nơi xuất phát là cao độ hơn 1100m, không bật máy đo chiều dài di chuyển vì kiểu đi rừng zic zac lên xuống chui luồn này thì GPS không tính được khoảng cách. Nhưng chắc cũng kha khá bởi chỉ lái xe lên đỉnh núi vượt vài trăm mét cao độ cũng thấy lâu bở hơi tai. Với bạn đồng hành là hai đứa 9 tuổi và một cô bé 5 tuổi và thêm một con chó con phải bế trên tay nữa, thì việc trèo rừng tìm đường đi vòng qua chỗ sụt lở với dụng cụ hỗ trợ duy nhất là một con dao gấp thì không khả thi một tẹo nào, thứ sẵn có duy nhất có thể sử dụng bây giờ là sự dũng cảm của những đứa trẻ:

- Bây giờ hết đường đi rồi, chúng ta sẽ phải quay trở lại chỗ ban đầu y như vừa đi qua thì mới có thể về nhà được, các con thấy thế nào?
- Ciến: Ok con đi được.
- Lavie (tủm tỉm cười không nói gì) - 5 tuổi.
- Cột (bạn Ciến): Con cũng Ok.

+ Ciến: Nếu mình không về được khỏi nơi này thì sao bố?
- Chắc chắn mình sẽ về được, nếu con tin là con sẽ đi được.+ Ok
(Bạn Cột ban đầu rất nóng ruột vì có lẽ chưa quen, đây là lần đầu tiên bạn ấy đi rừng thật như thế này, có vài chục km đi ô tô phải 4 lần hỏi "Sắp đến chưa". Nhưng sau vài giờ hành quân, ba bốn lần mặt tái mét vì không thở nổi phải dừng lại nghỉ, bạn ấy đã biết được thế nào là một công việc cần hoàn thành, một con đường cần vượt qua... dài tít tắp tưởng như không có điểm dừng, tận thấy thế nào là vách núi sâu hơn mọi độ cao đã thấy ở thành phố, những cái cây có cả ngàn cái gai sắc hơn dao. Đầu óc chuyển từ việc suy nghĩ bao giờ xong sẽ chỉ còn nghĩ đến việc cần hoàn thành từng bước chân, từng bước chân an toàn...)

Nước uống vẫn đủ, may quá. Nước uống là điều kiện sinh tồn số một trong những hoàn cảnh như thế này. Hãy luôn đem theo một lượng nước nhiều gấp ba lần số cần thiết.Quay trở về với một tâm trạng mới tinh như bây giờ mới bắt đầu đi, không một tiếng kêu ca. Lầm lũi gặm nhấm lại vài trăm mét lên cao, đường quay về đi lâu gấp gần hai lần lúc đi vì đi ngược lên cao và ai cũng đã mệt. Tuy nhiên cảm giác thấy không lâu vì đi gặp lại những địa điểm quen thuộc. Nhưng sự cảnh giác về an toàn phải tăng lên hai lần vì những đứa trẻ có thể sẽ chủ quan do quen lối. Lá cây đọng dày cả gang tay cộng thêm ẩm ướt sẽ làm đường trơn hơn cả đường đất thịt ở quê, ngã ở đây có phải trượt rơi cả trăm hay vài trăm mét chứ không bỡn.

Dạy trẻ em tránh sự nguy hiểm bằng cách dẫn chúng đối diện với sự nguy hiểm.