Sinh viên phun thuốc khử trùng khắp Sài Gòn

Ngày đầu tiên làm nhiệm vụ, Tăng Quốc Nguyên suýt ngã khi đang đeo bình xịt khử trùng, choáng váng khi mùi hắc xộc thẳng vào mũi.

Đầu tháng 7, Nguyên, 24 tuổi, sinh viên năm nhất Đại học Sân khấu Điện ảnh TP.HCM và Đại học RMIT, đăng ký làm thành viên đội khử trùng lưu động của Trung tâm Phát triển Khoa học và Công nghệ Trẻ - Thành Đoàn. . Thành phố Hồ Chí Minh.

Sau khi được tập huấn những kiến ​​thức cơ bản như phân biệt máy móc, cách phun, cách giữ an toàn, Nguyên và những tình nguyện viên đầu tiên của đội bắt tay vào thực hiện. Nhiệm vụ của đội là phun thuốc khử trùng tại các khu vực có nguy cơ cao như khu phong tỏa, khu cách ly, bệnh viện dã chiến hoặc khu dân cư có F0.

Lúc đầu, nhóm sử dụng bình xịt điện, trọng lượng 15 - 20 kg, chứa từ 5 - 10 lít dung dịch. Máy điện sau này được thay thế bằng máy xăng, phun được diện tích lớn hơn nhưng cồng kềnh và nặng nề. Mỗi lần làm nhiệm vụ, các tình nguyện viên phải đeo một chiếc máy nặng khoảng 40 kg trên lưng.





Nguyên phun thuốc khử trùng tại hẻm 27 Điện Biên Phủ, Q.Bình Thạnh, TP.HCM chiều 7/8.  Ảnh: NVCC.

Nguyên phun thuốc khử trùng tại hẻm 27 Điện Biên Phủ, Q.Bình Thạnh, TP.HCM chiều 7/8. Ảnh: NVCC.

Ngày đầu tiên tham gia, do dáng người thấp bé, thùng đựng chất lỏng loạng choạng khiến Nguyên mất thăng bằng, suýt ngã. Cậu bé vất vả khiêng chai, phải nhờ hai người bạn trợ giúp để đổ dung dịch vào. “Mở nắp chai, mùi dung dịch nồng nặc như amoniac đậm đặc xộc vào mũi khiến tôi choáng váng. Hôm đó, tôi mệt mỏi vì mang vác nặng, đến gần sáng mới lăn ra ngủ ”, anh Nguyên nhớ lại.

Nguyên trở về nhà trong bộ dạng người bị nắng thiêu đốt, lưng bầm tím, toàn thân đau nhức. Một khi dây đeo bị đứt, tôi suýt bị chai rơi vào chân. Tưởng rằng dịch bệnh đã được kiểm soát, mọi người sớm trở lại cuộc sống bình thường, chàng trai quyết không bỏ cuộc. Với cách luyện tập hàng ngày, nam sinh dần quen với sức nặng của bình xịt, vận hành mà không cần sự trợ giúp, có thể dùng thính giác để xác định dung dịch đặc hay loãng.

Mỗi sáng, Nguyên đến điểm tập kết để ăn sáng, nhận dụng cụ, xếp 5 can dung dịch (mỗi can 30 lít) trên xe và làm nhiệm vụ được giao cho đến trưa. Mỗi nhóm nhỏ sẽ có khoảng 3-4 người đi xe bán tải đến điểm phun. Sau khoảng 1 tiếng nghỉ trưa, anh chàng tiếp tục công việc và trở lại điểm hẹn lúc 19h.

Trước khi là thành viên thường xuyên của đội phun khử trùng, Nguyên đã tham gia các hoạt động thiện nguyện nhỏ như dọn phòng, dọn dẹp ký túc xá, vận chuyển hàng hóa, nhập liệu, điều phối và hỗ trợ bếp ăn từ thiện. từ đầu tháng sáu. Chàng trai giấu gia đình việc chống dịch, chỉ nói đi làm khi bố mẹ chất vấn.

Sau này gia đình biết chuyện cũng không ngăn cản mà còn khuyên Nguyên nên cẩn thận. Mỗi ngày về quê, bố mẹ đều chuẩn bị sẵn một chai cồn để Nguyên xịt cẩn thận vào người và xe trước khi nhập cuộc.





Máy xịt quá nặng cộng với nền nhà trơn trượt đã khiến một thành viên của anh Nguyên bị trượt chân khi đang làm nhiệm vụ.  Ảnh: NVCC.

Máy xịt quá nặng cộng với nền nhà trơn trượt đã khiến một thành viên của anh Nguyên bị trượt chân khi đang làm nhiệm vụ. Ảnh: NVCC.

Chàng trai 24 tuổi tâm sự, trước đây sống khép kín, bị mọi người xung quanh coi thường. "Nhưng tuổi trẻ chỉ có một lần, tôi không muốn thu mình lại trong mặc cảm, tự ti mà muốn giúp ích cho đời", Nguyên nói. Tham gia hoạt động tình nguyện, Nguyên cảm thấy mình trưởng thành và tự tin hơn. Anh hạnh phúc khi nhận được những tin nhắn động viên từ bạn bè, lời cảm ơn từ mọi người mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ.

Đội của Nguyên có nhiều phụ nữ. Lê Thị Ngọc Thủy, 20 tuổi, sinh viên Phân hiệu phía Nam - Học viện Thanh thiếu niên Việt Nam là một trong số đó. Các tình nguyện viên nữ được ưu tiên làm công tác hậu cần, cung cấp thực phẩm và đồ bảo hộ cho mọi người. Khi thiếu người, Thủy sẵn sàng đeo chai làm nhiệm vụ.

Công việc của những tình nguyện viên phun thuốc khử trùng luôn nguy hiểm vì họ thường xuyên phải đến những nơi có nguy cơ lây nhiễm cao. Chị Thủy nhớ nhất là lần vào khu dân cư nghèo ở quận Bình Thạnh để xịt thuốc vào ban đêm. Lúc đó khoảng 8 giờ tối, 8 người trong nhóm đi bộ khoảng 3 km mới đến nơi vì đường nhỏ, ô tô không đi được. Đến nơi, Thủy nhìn thấy những dãy lán, con đường chỉ vừa đủ một người, không gian bí bách, tối tăm.

Mỗi khi hết dung dịch, tình nguyện viên phải quay lại xe để lấy và quay lại. Trong vài giờ, đội đã phun 8-9 lon. Hôm đó, đeo chai 40 kg, Thủy về hai lần rồi phải xin nghỉ. "Ai cũng kiệt sức vì phải quay đi quay lại nhiều lần. Nhưng sau một đêm nghỉ ngơi, hôm sau mọi người lại đi làm như bình thường", chị Thủy nói.





Thủy đến phun thuốc khử trùng tại viện dưỡng lão nghệ sĩ sân khấu kịch ở phường 3, quận 8, TP.HCM.  Ảnh: NVCC.

Thủy đến phun thuốc khử trùng tại viện dưỡng lão nghệ sĩ sân khấu kịch ở phường 3, quận 8, TP.HCM. Ảnh: NVCC.

Cô gái quê Cà Mau chia sẻ, sau khi tham gia hỗ trợ tiêm phòng, lấy mẫu xét nghiệm và phụ trách, cô đến với công việc phun thuốc khử trùng. Sau khi bố mất, Thủy về quê chịu tang rồi quyết định trở lại Sài Gòn tiếp tục chống chọi với dịch bệnh. "Mình cũng sợ mắc bệnh nhưng nỗi sợ đó không lớn bằng mong muốn chiến thắng bệnh tật. Chỉ cần mình biết cách bảo vệ mình là có thể bình an vô sự", chị Thủy nói.

Theo anh Hoàng Sơn Giang, Phó trưởng phòng Phát triển Khoa học và Dự án thuộc Trung tâm Phát triển Khoa học và Công nghệ Trẻ - Thành đoàn TP.HCM, nhóm phun khử trùng có hơn 200 người, trong đó nữ khoảng 20 người. Các bạn được chia thành hai đội đi công tác tại trung tâm thành phố và tăng cường tại thành phố Thủ Đức và các quận phía Đông.

Lực lượng tham gia gồm nhiều thành phần, từ học sinh vừa tốt nghiệp cấp 3, sinh viên đến giảng viên, nghệ sĩ. Chúng được trang bị bảo vệ cấp bốn, hướng dẫn an toàn, được kiểm tra thường xuyên và được yêu cầu hạn chế tiếp xúc để tránh lây nhiễm.

"Các bạn tình nguyện viên rất nhiệt tình. Lúc đầu tôi sợ chị em không tham gia được vì công việc đòi hỏi sự dẻo dai và sức lực, nhưng họ rất nhiệt tình và mong muốn được ủng hộ. Tinh thần, sự nhiệt tình và nghiêm túc trong công việc của các thành viên rất đáng khen ngợi, ”, bạn Giang bình luận.

Bình Minh

.

Theo vnExpress